ngủ cùng sói cảnh nóng
Không bao lâu sau, gió nóng trên đỉnh đầu đã ngừng hẳn, nhưng nhiệt độ vẫn còn lưu lại trên da đầu. Châu Tử Bùi cất máy sấy đi, lấy quần áo sạch trong tủ ra, "Mình cũng tắm, nhanh lắm." Thực ra là muốn nói, cậu đừng có ngủ trước, chờ mình ra. Thịnh Minh ừ một tiếng chui vào trong chăn. — Tác giả: Mở rồi mới hố, " Yêu ở Hamo " (click link down).
Ngủ Cùng Sói Chương 20 Chương trước Chương tiếp Khi cô gái xấu xa đó bước ra, tôi tưởng mình nhận nhầm người. Cô ta bước tới gần Hàn Trạc Thần, nhìn hắn với ánh mắt tội nghiệp, giống hệt điệu bộ đáng thương của tôi trước đây. "Thần, em không biết cô ấy là ai nhưng cô ấy vừa bước vào cửa đã mắng em"
Chương 53 Lấy Mệnh Bảo Vệ! Nghe thấy thanh âm kia lúc, sắc mặt nàng khẽ biến, lúc này lách mình hướng phương hướng kia lao đi, có thể, khi đi tới nơi đó, nhìn thấy một màn kia lúc, nàng lại là giật mình. Nàng chỉ nhìn thấy kia máu me khắp người nam tử tay không cùng
Chồng tôi tối đó đi nhậu với bạn, lúc mẹ chồng gọi thì anh vẫn chưa về. Tôi sang đến nơi, mẹ chồng gọi lên phòng hết bảo tôi xem phìm cùng bà lại bảo con dâu đấm lưng, xoa bóp đầu. Bà cứ kêu đau đầu mãi làm tôi không buông ra mà về được. Lúc hơn 11 giờ đêm
Hai "cảnh nóng" này đều khiến khán giả phải tranh luận gay gắt trên mạng xã hội. Cảnh 'nóng' khiến khán giả đỏ mặt phim Hàn, Trung Quốc năm 2021. Khai thác những cảnh tình cảm, thậm chí là cảnh nóng táo bạo là yếu tố để nhà sản xuất loạt phim Trung, Hàn thu hút sự
Frau Sucht Mann Für Feste Beziehung. Người ta thường nói “Phụ nữ như cây dương cầm, nếu được nghệ sĩ tài ba diễn tấu sẽ tạo nên một bản nhạc hay, nếu vào tay nghệ sĩ tầm thường, chí ít cũng còn là một bản nhạc, nhưng nếu gặp phải người không biết chơi đàn, e rằng không còn là nhạc nữa...”Còn tôi, tôi không biết người chơi đàn như thế nào...Có người nói với tôi “Em không cần phải chơi đàn, chỉ cần ngồi cạnh cây đàn cũng đã giống như những bản nhạc của Mozart làm say đắm lòng người rồi...”Mozart ư!Đó là nhà soạn nhạc tôi sùng bái nhất, không phải vì những bản nhạc của ông làm say đắm lòng người mà vì ông có thể tấu lên những bản nhạc cao quý và thuần khiết của tâm linh ngay cả trong hoàn cảnh khốn khó. Cả đời ông nhận được rất ít niềm an ủi, động viên nhưng vẫn hết lòng đem âm nhạc tưới mát cho những trái tim khô xong một bản nhạc, tôi không còn hứng tiếp tục nữa, từ từ đứng dậy cúi chào, mỉm cười với chủ tiệc là Mạnh Huân rất lịch sự nâng tay tôi, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay tôi rồi nói “Cảm ơn bản nhạc của em! Thật tuyệt vời! Tiếng đàn và cả em nữa... đều rất tuyệt!”“Cảm ơn!” Tôi cũng lịch sự mỉm cười đáp lại.“Em có thể cho anh một cơ hội không?” Anh ta nắm chặt tay tôi. Bàn tay to rộng, ấm áp nhưng tiếc rằng nó không thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của mỉm cười rút tay lại, lịch sự cáo lỗi “Xin lỗi anh, nhờ anh nói với Lucia, tôi có việc phải về trước.”“Anh sẽ như cây dương cầm, đem đến cho em niềm vui và sự mãn nguyện...”“Dương cầm chưa bao giờ đem lại cho tôi niềm vui.”Có lẽ anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng tôi đang phải dùng tiếng đàn để lãng quên niềm vui từng có, học cách chịu đựng đau là lần thứ n tôi từ chối Mạnh Huân. Tôi đang định rời khỏi đó thì một bồi bàn tiến đến, lén nhìn Mạnh Huân ngồi bên cạnh tôi với vẻ e ngại, hai tay dâng lên một tấm séc, ấp úng nói “Có một vị khách nói sau khi bữa tiệc kết thúc, ông ấy muốn mời cô ăn tối...”Tôi lạnh lùng lướt nhìn tấm séc, ánh mắt lập tức bị thu hút vào đó, không phải vì trên đó có những con số không chẳng thể đếm xuể mà vì chữ ký cứng cáp mà bay bổng - Hàn Trạc kinh hoàng nhìn ngó xung quanh, vội tìm một hình bóng trong ký ức. Chỉ sau vài giây, tôi nhìn thấy hắn ngồi trên chiếc sofa, vẫn trang nhã như hai năm không gặp nhưng hắn không hề thay đổi, vẫn mang vẻ đẹp trai, hào hoa của chàng trai hơn hai mươi, vẻ tự tin và ngang ngược của đàn ông ba mươi, vẻ trầm lặng, khôn ngoan của đàn ông bốn mươi. Nếu không quen biết hắn thì tuyệt đối không thể đoán được tuổi của hắn, thậm chí ngay cả tôi, người từng ở bên hắn đến tám năm mà còn rất mơ hồ về tuổi tác của hắn...Ngoài mấy vệ sĩ rất cool luôn kè kè bên cạnh hắn còn có mấy gã đàn ông trông rất bóng bẩy ngồi cùng nhau, thì thầm to nhỏ, có vẻ như đang cá cứ đau đáu nhìn tôi vẻ tò mò, chờ đợi sự đáp trả. Duy chỉ có Hàn Trạc Thần lim dim mắt nhìn cốc rượu vang trong tay, chẳng có vẻ gì là đoái hoài đến tôi hết!Tôi hít một hơi thật sâu để lấp đầy khoảng trống trong lồng cầm lấy tấm séc, viết tên khách sạn và số phòng của tôi lên đó rồi mở ví, rút ra tờ tiền mệnh giá thấp nhất là mười đô la Hồng Kông, cười với bồi bàn “Phiền anh nói với ông ấy rằng ông ấy đã hấp dẫn được tôi... hy vọng ông ấy có thể đến khách sạn qua đêm cùng tôi... Cảm ơn!” Những lời nói của tôi quá trắng trợn, không chỉ làm cho anh chàng bồi bàn ngẩn người mà ngay cả Mạnh Huân luôn ung dung đối mặt với mọi tình huống cũng phải kinh ngạc, mặt mũi tối sầm.“Thiên Thiên, không thể nói đùa như vậy được, nhất là đối với anh ta.”Không để vào tai những lời Mạnh Huân nói, tôi chăm chăm chờ đợi phản ứng của Hàn Trạc Thần, căng thẳng như muốn quên cả hít bồi bàn bước đến bên cạnh hắn, có chút lo sợ dâng tấm séc cầm trong tay lên, nói vài Trạc Thần không có chút biểu cảm nào, chỉ khi cầm lấy tờ mười đô và tấm séc, khóe miệng hắn hơi nhếch lên vẻ mỉa Huân để ý phản ứng của hắn, càng lo lắng, vội với tay giữ tôi đang định đi về khách sạn “Thiên Thiên, em gây ra đại họa rồi, anh ta là Hàn Trạc Thần đấy! Em có biết không?”“Tôi biết, thế thì sao nào?”Không ai biết rõ hắn hơn tôi!“Anh ta không phải người tầm thường đâu”, Mạnh Huân nói nhỏ. “Trước đây khi anh ta còn trong giới xã hội đen, muốn mạng ai thì không ai dám ngăn cản, chứ đừng nói là phụ nữ! Chỉ cần là người phụ nữ mà anh ta nhắm, bất kể là minh tinh hay người mẫu... chưa ai dám nói “không”!”“...”Tôi cảm thấy ngột ngạt, chưa có người phụ nữ nào dám nói “không” ư? Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ biết hắn là người đàn ông như vậy, vẻ vang quá nhỉ!“Những năm gần đây anh ta chuyển sang kinh doanh hợp pháp, song cũng không ai dám động vào, thậm chí ông trùm xã hội đen có thế lực nhất gặp anh ta còn phải xưng một tiếng “anh Thần”! Em dám đắc tội với anh ta, thật chẳng biết trời cao đất dày là gì... Với tính cách của anh ta, nếu biết em chỉ bỡn cợt thì anh ta sẽ giày vò em cho đến chết...”Mạnh Huân thấy tôi không nói gì, ngỡ rằng tôi đã bị những lời nói của anh ta làm cho hoảng sợ, vội an ủi tôi “Không sao, để anh giúp em giải thích với anh ta. Em chỉ cần thành khẩn xin lỗi, chắc anh ta sẽ cho qua chuyện này.”Nói xong, không để tôi kịp phản ứng, Mạnh Huân đã vội kéo tay tôi, rảo bước đến chỗ Hàn Trạc Thần, khách sáo chào hỏi, cứ tự nghĩ là đang giúp tôi giải thích “Hàn tiên sinh, thật xin lỗi! Cô bạn của tôi vốn thích đùa, cô ấy không cố ý đâu, xin ngài đừng để bụng!”Hàn Trạc Thần lạnh lùng lướt nhìn Mạnh Huân rồi nhìn xuống bàn tay chúng tôi đang nắm lấy nhau, tiếp đó ngước nhìn tôi, ánh mắt sắc nhọn, buốt tận sống lưng “Trò đùa này chẳng thú vị chút nào.”Tôi cũng chẳng thấy thú vị chút nào, nhanh chóng rút tay ra khỏi tay Mạnh thì khi gặp lại tình nhân cũ, hai người không có duyên sẽ giả như không quen biết hoặc cả hai chỉ lặng lẽ nhìn nhau với ánh mắt bi thương, muốn nói mà không nói nên lời, sau đó vờ như không quan tâm mà né chúng tôi là kiểu phi điển hình.“Hai năm không gặp nhưng trông anh vẫn trẻ như vậy!” Tôi nhìn Hàn Trạc Thần, nở nụ cười ngọt ngào, mở rộng vòng tay ôm lấy cổ ôm lấy hắn, tôi cảm nhận được những bắp thịt rắn chắc, trong lòng bỗng dấy lên cảm xúc. Tôi nhè nhẹ hôn lên hai má hắn, thì thầm vào tai hắn mà đến người ngồi cạnh cũng có thể nghe thấy “Em rất nhớ anh... “bố già” ạ!”
1. Tác giả DIỆP LẠC VÔ TÂM - Sinh ngày 13 tháng 6, thuộc thế hệ các nhà văn 8x, và là một chòm sao Song Tử. - Nữ tác giả thường được gọi với tên thân mật là Tâm Tâm, và hiện cô là một trong những nhà văn có bằng cấp cao nhất – bằng tiến sĩ. - Diệp Lạc Vô Tâm có một cuộc sống đời tư vô cùng kín đáo, khi đọc truyện của cô nổi bật lên những điểm riêng. Đặc biệt, với thế mạnh viết về tình yêu, đặc biệt là nam chính đều khiến fan đồng loạt tan chảy. - Diệp Lạc Vô Tâm còn thành thật chia sẻ rằng "trước đây chồng chị cũng khen những tác phẩm mà chị viết, nhưng rồi anh ấy phản ứng mạnh với những cảnh nóng trong truyện quá nên từ đó chị quyết định.. không cho chồng chị đọc nữa luôn'. 2. Review truyện Ngủ cùng Sói - Nếu bạn đã đọc ngay từ những chương đầu tiên của Ngủ cùng Sói thì bạn sẽ bị cuốn hút vào một thế giới ngôn từ của Diệp Lạc Vô Tâm. Thế nào là yêu, thế nào là hận? Với Thiên Thiên, Hàn Trạc Thần rốt cuộc là nỗi hận đến tuyệt vọng hay là yêu đến điên cuồng? + Năm cô 7 tuổi, Hạn Trạc Thần - người đã phá hủy gia đình mà cô yêu thương. Máu của cha, nước mắt của mẹ và cái chết không nhắm mắt của anh trai là thứ ám ảnh tâm trí của một bé gái 7 tuổi. Tất cả đều không ngừng nhắc nhở cô nhớ kỹ khuôn mặt của người đàn ông tên là Hàn Trạc Thần. + Năm cô 9 tuổi, Hàn Trạc Thần trao cho cô thân phận mới, con gái nuôi Hàn Thiên Vu của anh, nhưng lại đưa tay ngăn cản cô và Tiểu Cảnh, người anh trai thân thiết không thể thay thế trong lòng cô. + Năm 11 tuổi, cô đã từng có suy nghĩ cầm dao đâm mạnh vào sau lưng Hàn Trạc Thần để máu đỏ của hắn thấm đẫm áo sơ mi của anh, như những bộ phim vẫn chiếu trên TV cô từng xem. + Năm cô 13 tuổi, cô bưng tách cà phê đã pha thuốc an thần đi vào phòng đọc sách của Hàn Trạc Thần. + Năm 15 tuổi, tay cô nắm chặt chiếc dĩa trong tay, hết sức kiềm chế bản thân mới không cắm thẳng chiếc dĩa vào khuôn mặt lạnh lùng của Hàn Trạc Thần, hận cho anh chết không toàn thây, bị đầy xuống mười tám tầng địa ngục. + Cô bị người ta bắt cóc, khi đối diện với lũ bắt cóc chuẩn bị cưỡng hiếp, người đầu tiên cô nghĩ đến là Hàn Trạc Thần. Lần đầu tiên lòng cô xuất hiện dao động, lần đầu tiên trái tim cô loạn nhịp, lần đầu tiên cô được nghe kể về người con gái đầu tiên Hàn Trạc Thần muốn kết hôn cùng. Và cũng là lần đầu tiên Hàn Trạc Thần hôn cô. - Có lẽ hận Thần bao nhiêu thì tình yêu trong cô lại càng bị giằng xé, day dứt hơn bao giờ hết. Nhiều người nghĩ tình yêu mà Thiên Thiên dành cho Hàn Trạc Thần là sai trái, vô đạo đức bởi ai lại đi yêu kẻ đã giết bố và anh trai mình như vậy. Nhưng để có thể 'yêu' cũng chính là nỗi đau đớn nhất trong tim Thiên Thiên, là cuộc đấu tranh gay gắt giữa trí lí với con tim. Cô đã gặp một người không nên gặp, yêu một người không nên yêu . Nhưng là một câu chuyện ngôn tình thì có lẽ tình yêu có thể cảm hóa tất cả, các độc giả vẫn chờ mong một cái kết hạnh phúc, ấm áp giữa nữ chính và nam chính của chúng ta. + Yêu, là năm 17 tuổi, lần đầu tiên cô biết mùi vị ghen tuông, lần đầu tiên cô ước Hàn Trạc Thần không phải kẻ thù của mình, lần đầu tiên cô nói" Con muốn.. muốn ở bên cạnh chú, mãi mãi không bao giờ xa. " + Yêu, là năm 18 tuổi, lần đầu tiên cô buông bỏ hận thù để được ở bên cạnh Hàn Trạc Thần, là khoảng thời gian tuyệt đẹp trong ký ức của cô, cũng là quãng thời gian đau khổ nhất của hai người. + Yêu, là năm 20 tuổi, gặp lại Hàn Trạc Thần sau 2 năm xa cách, thế nhưng tình yêu của cô với người đàn ông này vẫn chưa từng phai nhạt, chỉ có thời gian càng dài tình yêu càng sâu đậm. 2 năm để cô trưởng thành, 2 năm để cô biết người đàn ông này vẫn luôn âm thầm quan tâm cô từng ngày. Đủ để biết, giữa họ đã không còn hận, chỉ còn lại tình yêu khắc cốt ghi tâm. + Yêu, là năm 20 tuổi, Hàn Trạc Thần dành cho cô một lễ cưới bất ngờ đầy lãng mạn tại Austraylia, nơi mà tình yêu của họ rốt cuộc cũng trọn vẹn một đời bình yên. - Ngủ cùng Sói tựa như khúc đàn dương cầm, êm ả, trầm lắng, du dương nhưng không kém phần mãnh liệt và tràn đầy sức hút. Một khúc đàn có thể hút hồn người nghe, khiến họ như hòa chung cảm xúc với từng giai điệu, là êm dịu, day dứt, là dằn vặt bi thương, và cũng là ngân nga hạnh phúc. Nó khiến mình muốn ngừng mà không ngừng được, muốn được xem thêm nhiều hơn cuộc sống hạnh phúc của Hàn Trạc Thần và Hàn Thiên Vu hơn nữa. - Thể loại truyện là ngôn tình, truyện mang lại cho người đọc nhiều cảm xúc khác nhau nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Đa số truyện của Diệp Lạc Vô Tâm khi kết thúc phần này là bắt đầu cho bộ truyện tiếp theo, những bộ truyện dường như là sợi kim chỉ nam gắn kết với nhau. Với bộ truyện Ngủ Cùng Sói là bộ truyện nhẹ nhàng và sâu lắng, khiến người đọc cực kỳ yêu thích bởi giọng văn cực kỳ lôi cuốn, như có một ma lực nào đó khi kể về câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn và cổ tích giữa ông trùm xã hội đen và cô bé trong trắng, ngây thơ, ôm giữ mối hận thù. 3. Những câu trích hay trong truyện - Đã từng nghĩ rằng nhớ nhung là thứ đau đớn nhất. Hiện tại mới biết có thứ còn đau hơn cả nỗi nhớ nhung, nỗi đau mang tên thất tình. - Điều bi thương nhất trên thế giới này có lẽ chính là nhìn thấy rõ người mình yêu thương sâu sắc lừa gạt mình, mà vẫn còn phải buộc chính mình đi tin tưởng lời nói dối kia.. - Tôi hiểu rằng không phải tình yêu của anh không đủ kiên trì, là tôi đã trở về quá muộn! - Trước khi gặp em, anh cũng không tin bản thân sẽ yêu một ngươi phụ nữ.. Em.. vừa sinh ra đã là số kiếp của anh. - Thiên Thiên, yêu không nói bằng lời, càng không thể nghĩ trong lòng mà là làm, xem hành động ra sao. - Tôi có thể cho em thời gian tiếp nhận tình cảm của tôi, bao lâu cũng được, Vì em là của tôi.. - Có người nói Hoa loa kèn nhện đỏ có ý nghĩa là không bao giờ gặp lại, một ký ức bi thương, cũng có người nói nó có ý nghĩa là không bao giờ rời bỏ, luôn nhớ về nhau. - Cho du toàn bộ thế giới đều cho rằng tôi sáng nắng chiều mưa thì có làm sao? Ngưởi tôi yêu hiểu tôi là đủ rồi. - Tôi yêu em! Cái em gọi là kết quả tốt là cái gì? Em nói đi, tôi nhất định sẽ làm được." "Em nghĩ em muốn ở bên anh, vĩnh viễn không xa rời!" "Được!" - Ghen tuông là vết thương chí mạng của đàn bà, nó làm ta trở nên ngu xuẩn. - Tình yêu là gì? Yêu chính là biết cách từ bỏ. - "Ở lại bên cạnh tôi.. ít nhất mỗi ngày tôi mở mắt vẫn có thể nhìn thấy em. - Là trái tim đã bị anh hoàn toàn hòa tan nỗi hận. - Con người đôi khi rất bi ai. Lúc có đường lui thì luôn luôn kiên quyết lao đầu về phía trước. Đến khi chẳng còn đường về, quay đầu nhìn về phía bờ bên kia, mới phát hiện ra bản thân mình đã bỏ lỡ thứ mơ ước nhất. Thế nên con người chỉ có thể tự ép bản thân không được quay đầu lại nhìn, tiếp tục đi về phía trước. - Có một loại tình yêu cao quý nhất trên thế giới này, chính là không vì bên nhau, chỉ vì người mình yêu có thể sống tốt. - Em vốn chẳng cần phải đàn dương cầm, chỉ cần ngồi bên cây đàn thôi đã giống như một bản nhạc của Mozart chấn động lòng người.. - Chỉ cần có yêu. Chỉ cần có những ký ức tốt đẹp đã từng trải qua. Sợ gì cả đời không gặp lại. - Người như Hàn Trạc Thần cho dù có vứt bỏ tôi một vạn lần thì cũng có bản lĩnh khiến tôi động lòng một vạn lẻ một lần vì hắn. - Mong rằng những lúc tôi trở về, em háo hức chạy ra đón tôi là vì đợi tôi về, mà không phải muốn nghe tin tôi chết. - Mong rằng những lúc tôi mệt mỏi, em pha cho tôi cốc cà phê ấm áp, mà không phải tìm cách độc chết tôi. - Thích, người ta cần dùng một thời gian rất lâu. Nhưng yêu, chỉ cần trong nháy mắt. - Tình yêu chưa từng nếm trải thì làm sao biết được nó ngọt ngào, nếm trải rồi mới biết vị mặn chát của nó, nhưng khi đó người ta muốn ngừng mà không được. - Rời khỏi tôi em sẽ hối hận. Một ngày nào đó, em sẽ phát hiện ra em không thể rời khỏi tôi, giống như tôi không thể rời khỏi em vậy! - Có lẽ không phải em đã cho anh quá ít mà là anh đòi hỏi quá nhiều!" - Những thứ tôi cần không nhiều.. Duy nhất là em thôi. _ Vì sao giữa yêu và hận.. em lại.. thà lựa chọn đá tan ngọc nát, lại không thể lựa chọn tha thứ? " " Vì sao sự nhân từ của em có thể cho mọi người, nhưng không thể dành cho tôi một chút. - Sau bao sóng gió, sau bao thăng trầm, tôi chỉ cồn một giấc mộng duy nhất là em. - Dù toàn bộ thế giới đều cho rằng tôi sớm nắng chiều mưa thì có làm sao? Người yêu tôi hiểu tôi là đủ rồi! - Tôi hiểu rằng không phải tình yêu của anh không đủ kiên trì, là tôi đã trở về quá muộn! - Anh yêu em, trước đây có thể em lừa dối anh điều gì, anh cũng không tính toán, nhưng từ giờ trở đi, nếu em lừa dối anh thì anh không bao giờ tha thứ cho em. - Để quên đi một người không khó, chỉ cần khiến bản thân ngày nào cũng bận bịu, không có thời gian để nhớ nhung là được. 4. Những truyện kế tiếp có thể bạn sẽ thích - Nụ hôn của sói - Chờ em lớn nhé có được không? Các bạn nghĩ sao về câu chuyện tình yêu giữa Thiên Thiên và Hàn Trạc Thần hãy bình luận xuống phía dưới cho Trúc biết nhé! Cảm ơn các bạn đã đọc bài chia sẻ của mình! Chỉnh sửa cuối 11 Tháng chín 2020 Xin chào các bạn, mình là Maris Love. Đối với những chuyên gia ngôn tình chắc hẳn các bạn đã từng đọc Ngủ cùng sói của tác gỉả Diệp Lạc Vô Tâm. Đây là một câu chuyện cho mình rất rất nhiều những tâm trạng và cảm xúc khác nhau. Trong cuộc sống thực tế thì tình yêu của Thiên Thiên và Hàn Trạc Thần dường như là không thể chấp nhận nhưng qua ngòi bút của Tâm Tâm thì đã mở ra một lối thoát cho cả hai người. Đó là sự bao dung và tha thứ, tin tưởng và chờ đợi.. truyện còn có khá nhiều những cảnh H+++ nên các bạn cần cân nhắc trước khi đọc nha! Còn các bạn nghĩ sao về truyện này hãy cho mình biết trong phần bình luận nhé! Cảm ơn các bạn rất nhiều. Chúc các bạn luôn xinh và mạnh khỏe nhé! diệp lạc vô tâm hàn trạc thần ngôn tình hay ngủ cùng sói thiên thiên top ngôn tình
Bảy tuổi, cô bé Thiên Thiên phải tận mắt chứng kiến cảnh cha mẹ, anh trai chết dưới bàn tay trừng phạt của Hàn Trạc Thần...Chín tuổi, cô bé trở thành con gái nuôi của Hàn Trạc Thần, sống bên kẻ thù, lòng chỉ có thù hận...Mười một tuổi, cô ... Xem thêm Thông tin kèm theo Có dịch vụ bọc sách plastic cao cấp cho sách này Chi tiết Miễn phí giao hàng toàn quốc cho Đơn hàng từ Áp dụng từ 1/2/2015. Xem chi tiết » Giới thiệu sách Báo chí giới thiệu Thông tin chi tiết Ngủ Cùng Sói Bảy tuổi, cô bé Thiên Thiên phải tận mắt chứng kiến cảnh cha mẹ, anh trai chết dưới bàn tay trừng phạt của Hàn Trạc Thần...Chín tuổi, cô bé trở thành con gái nuôi của Hàn Trạc Thần, sống bên kẻ thù, lòng chỉ có thù hận...Mười một tuổi, cô ngây thơ nghĩ rằng tôi có thể lợi dụng lúc Hàn Trạc Thần không để ý mà dùng dao đâm mạnh vào lưng hắn...Mười ba tuổi, cô nghĩ ra cách bỏ thuốc độc vào đồ ăn của hắn...Mười lăm tuổi, hắn nói cô là của hắn, và cô nhận ra những rung động đầu đời dành cho hắn...Mười bảy tuổi, cô biết thế nào là giằng xé giữa yêu và tám tuổi, hắn nói không muốn thấy cô nữa... và cô đã có một sinh nhật đáng nhớ nhất trong đời rồi rời xa hắn...Hai mươi tuổi, cô trở về để đối mặt với hắn... Tình yêu và thù hận? Cuối cùng, cô chỉ có thể chọn một mà là các nhân vật trong Hôn sói ĐLCH, vẫn là giọng văn lôi cuốn, như có ma lực khi kể về câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn và cổ tích giữa ông trùm xã hội đen và cô bé trong trắng, ngây thơ, ôm giữ mối hận thù, Ngủ cùng sói tiếp tục khiến người đọc phải nghẹt thở và hồi hộp khi theo dõi từng tình tiết trong truyện và chờ đợi một kết thúc đẹp cho chuyện tình nhiều bi thương bạn đón đọc. Báo chí giới thiệu Ngủ cùng sói Một câu chuyện tình đầy yêu thương và thù hận khiến người đọc hồi hộp, muốn được tan chảy theo từng nhịp sống đầy căng thẳng và dằn vặt của hai nhân vật Thiên Thiên và Hàn Trạc Thần. Thông tin chi tiết Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm Người dịch Hoàng Anh Nhà xuất bản Nxb văn học Nhà phát hành Đinh Tị Mã Sản phẩm 8935212313858 Khối lượng gam Định dạng Bìa mềm Kích thước x cm Ngày phát hành 05/2012 Số trang 584 Bình luận từ facebook
Sự dịu dàng này cực kì không phù hợp với tính tình của anh, vậy mà khi anh làm lại thấy tự nhiên như một đạo lý hiển nhiên vậy... Đây có lẽ là thói quen cả đời anh không sửa được, chung quy thì trong lúc vô ý thức vẫn coi tôi giống một đứa trẻ mà chăm sóc cẩn thận thế...Tiếng cửa đóng sập còn chưa biến mất, Hàn Trạc Thần đã tới ôm tôi, đôi môi gấp gáp hôn lên xương quai xanh trơn còn chưa chuẩn bị tâm lý, tâm tình cũng chưa thích ứng, bị nụ hôn bất ngờ của anh làm cho ngứa không nhịn được cười ra tiếng, cơ thể run lên, giãy dụa dưới hai chân và l*иg ngực co dãn rắn chắc của anh "Đừng, ngứa quá đi... Đừng sờ nữa..."Sự giãy dụa của tôi dường như càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của anh, hô hấp của anh gấp gáp khác thường, hai bàn tay xoa nắn ngực tôi vô thức tăng thêm lực, trở nên giày vò, ngay cả hôn môi cũng trở thành cắn gặm, tàn phá...Ngoại trừ một đêm anh vô cùng tức giận kia thì dường như chưa bao giờ anh thô bạo như thế, tôi không biết sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ chìm vào ngược đãi cùng đau đớn lại có kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bắt đầu lôi kéo, tháo khuy chiếc quần bò của tôi, lô ra bụng dưới bằng phẳng."Tối qua em kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của tôi, nhưng lại nói ly hôn vào đúng lúc tôi mới phát tiết được một nửa... Còn dám nói sự phục vụ của tôi trị giá mười dollar! Hôm nay tôi không làm cho em cầu xin tha thứ, sẽ không phải là đàn ông!"Tôi co người lại một chút, bị đôi mắt rực lửa của anh gây sợ hãi. Đã sớm biết tâm lý trả thù của anh rất mạnh, chỉ không ngờ có thể là quân tử báo thù, mười năm không muộn."Hiện tại em cầu xin tha thứ, được không?""Chưa đến lúc..."Anh ngồi thẳng dậy, thô lỗ kéo quần tôi xuống dưới...Do bởi động tác của anh vô cùng mạnh mẽ, cánh tay chạm vào chiếc áo khoác anh vừa vắt lên sofa lúc nãy, chiếc áo trượt xuống, trong túi rơi ra hai quyển sổ màu đỏ tươi, bốn chữ cực to trên đó lóe lên sắc vàng rung động lòng nhận kết sững sờ một chốc, tập tức lửa giận bốc lên "Hàn Trạc Thần!"Anh còn giả bộ như không phát hiện, điềm nhiên như không có việc gì dùng lưng ngón tay nhẹ nhàng vỗ vễ bắp đùi trần trụi của bình ổn hô hấp, cầm ấy sổ chứng nhận kết hôn lắc lắc trước mặt anh. "Anh có thể giải thích một chút đây là cái gì không?""Em không lầm chứ, đều làm tới bước này rồi mà em vẫn bảo anh giải thích mấy chuyện nhàm chán đó?" Thấy cơn giận của tôi chưa tiêu, anh nản lòng dừng động tác, giải thích nói "Anh không lừa em, hai năm trước thật sự là anh đã xé... Cái này, có thể làm thêm được."Tôi tương đối hài lòng với lời giải thích này của anh, hết giận phân nửa "Vậy buổi chiều sao anh không lấy nó ra?""Anh thấy việc anh quên chuẩn bị thỏa thuận ly hôn em cũng không có phản ứng gì, nên anh đoán..." Anh nằm đè lên người tôi, cười cười, hôn môi tôi, tay từ từ tách hai chân tôi ra."Nếu anh không mang theo sổ chứng nhận kết hôn, em cũng không để bụng đâu...""..."Thật quá gian trá, quả nhiên là tên đàn ông từng lăn lộn qua cả hai giới hắc nghe anh nói, trái tim mềm mại bị những câu đùa như thật như giả của anh gây xúc động. Nhưng anh hình như không tập trung vào việc nói chuyện với tôi, động tác tự mình cở quần áo không hề chậm chạp, áo sơ mi được thoát ra, lộ ra cơ bụng cường tráng...Tôi hít một hơi, nhắm mắt lại, hai tay đặt trên thắt lưng mạnh mẽ của anh, chuyện sổ chứng nhận kết hôn để sau rồi bàn tiếp đi...Vừa mới tiến vào thời điểm mấu chốt...Thật không may mắn, chuông cửa reo lên!Tiếng nhạc phiền nhiễu tại giây phút mấu chốt này vô cùng dài, vang mãi không dứt, bầu không khí nhiệt tình gì đó cũng đều bị quấy nhiễu đến rối loạn đáng bực nhất chính là, tiếng chuông vừa mới dừng, đã có người bấm lần hai."Mẹ kiếp!!!"Anh giận dữ đứng dậy, kéo chiếc áo khoác của anh qua đắp lên người tôi, cài lại thắt lưng đi về phía mở cửa ra, túm chặt lấy một người vệ sĩ tôi chưa từng thấy qua, âm thanh đằng đằng sát khí "Mày làm cái quái gì đấy?""Người của khách sạn đưa cơm tối đến, nói là ngài yêu cầu. Tôi cho rằng..." Vị vệ sĩ kia quét mắt qua tôi từ cánh cửa thoáng mở một nửa, thấy tôi quần áo không chỉnh tề, nửa dựa người vào ghế sofa, lập tức ý thức được rằng bản thân mình phạm vào sai lầm nghiêm trọng, sợ đến nỗi mặt trắng xanh, nghẹn họng không nói nên lời, chưng ra biểu tình thiên tai thảm họa nhân loại sắp Hai năm không gặp, còn tưởng tính khí của anh thay đổi được rồi, xem ra còn nóng nảy hơn cả trước đây."Thần, em đói rồi!" Tôi dịu dàng gọi quay đầu lại nhìn tôi, cơn giận trong anh mắt dần dần chuyển thành tình cảm dịu dàng và thỏa buông tay, nhìn người phục vụ đang đứng sững sờ bên cạnh "Đưa cơm vào đi."Phục vụ sợ đến mức đầu cũng không ngẩng, đẩy mạnh thứ gì đó qua cửa rồi bỏ lại, chạy trối chết về phía thang máy."Nếu có người quấy rối tôi nữa, tôi sẽ ném cậu cái loại phế vật này từ trên cửa sổ xuống." Hàn Trạc Thần lạnh lẽo nói."Vâng!"Song song với lúc giọng điệu của vệ sĩ trở lại bình thường, anh ta còn lén nhìn tôi một cách khó như đang thấy một cảnh rất khó Trạc Thần đóng cửa phòng, khóa trái, bưng đĩa bánh ngọt đến trước mặt vốn không đói bụng, vừa nhìn thấy đồ ăn mới nhớ tới hình như mình từ sáng đến chiều chưa từng bỏ gì vào bụng, liền sửa sang lại quần áo đã bị cởi ra một nửa. Tôi vừa muốn đưa tay ra cầm một miếng, anh đã đặt một cái ở bên mép há miệng, ăn trọn cả một dịu dàng này cực kì không phù hợp với tính tình của anh, vậy mà khi anh làm lại thấy tự nhiên như một đạo lý hiển nhiên có lẽ là thói quen cả đời anh không sửa được, chung quy thì trong lúc vô ý thức vẫn coi tôi giống một đứa trẻ mà chăm sóc cẩn thận tôi cả đời cũng không thay đổi được thói quen cứ đương nhiên mà hưởng thụ yêu thương của anh,Ăn xong bánh kem trong miệng, tôi hiếu kì hỏi "Sao vệ sĩ của anh lại kinh ngạc đến thế?""Có lẽ là chưa thấy anh qua đêm với phụ nữ bao giờ.""À." Tôi mất vài giây đồng hồ mới phản ứng lại "Cái gì? Chưa thấy anh qua đêm với phụ nữ?"Nếu như là người đàn ông khác thì tôi tin, thế nhưng đây là anh, tôi thật sự hoài nghi nghiêm thời gian chúng tôi vừa mới kết hôn, vào buổi tối, trừ khi anh có chuyện quan trọng, bằng không chắc chắn sẽ bày ra một bộ dáng không thỏa mãn quấn quýt thân mật với tôi khi mới rời khỏi anh, nằm trên giường trống rỗng đến nỗi tưởng như máu sẽ không chảy...Cũng may mà khi đó anh không ngủ bên cạnh tôi, tâm tư muốn chém anh một trăm dao tôi đều có."Thế nên, để bồi thường anh..." Anh lại cầm một miếng đút vào miệng tôi, "Em phải ăn nhiều một chút mới được..."Hai câu đối thoại này có liên quan đến nhau sao?Nếu có, thì tôi thật phải ăn nhiều một chút mới được!Tôi vừa định cầm một miếng đút cho anh ăn, chuông điện thoại vang nghĩ đầu tiên của tôi chính là giật đứt đường dây điện thoại, bởi vì người biết rõ số điện thoại khách sạn của tôi chỉ có thể đếm được trên đầu ngón phụ nữ thông minh như Lucia tuyệt đối sẽ không gọi, Hàn Trạc Thần đang ở ngay bên cạnh tôi rồi, một người khác.... Hàn Trạc Thần nghe thấy âm thanh của anh ấy, khả năng gϊếŧ tôi rất thấy tôi không hề có ý nhấc điện thoại, liền đứng dậy đi về phía máy bàn. Tôi quên luôn cái chân còn đang đau nhức, vội vàng đuổi theo phía trước anh, chạy nhanh tới tiếp điện thần cầu nguyện là điện thoại của khách sạn gọi tới, có lẽ là gọi nhầm. Thế nhưng, trong điện thoại truyền đến một giọng nam rất dịu dàng mềm mại."Xin hỏi, Hàn Thiên Vu có đấy không?""Em đây." Lời xưng hô bị tôi khó khăn cứng rắn nuốt vào trong bụng."Hôm nay ghi âm thế nào?""Thu tốt rồi." Tôi lén lút liếc Hàn Trạc Thần môt cái, anh đứng ở bên cạnh nhìn tôi, khuôn mặt hờ hững chẳng nhìn ra chút biểu cảm đặc biệt nào."Vậy khi nào thì em quay trở lại? Vé máy bay mua chưa?"Câu hỏi này thật là hỏi không đúng thời ấy không nói, tôi quăng chuyện quay trở về quên không còn một tim tôi thật yếu ớt, cầm chặt chiếc áo khoác đang bao trên người, cố gắng biểu hiện thản nhiên một chút. "Em còn chưa quyết định, vài ngày nữa bàn lại sau đi.""Hôm qua anh vừa vặn gặp giáo sư của em, ông ấy nói gần đây có một cuộc thi muốn để em tham gia.""Em biết rồi, hôm nay em đã gọi điện thoại cho ông ấy." Âm thanh của tôi thấp đến không thể thấp hơn nữa, lòng bàn tay cầm điện thoại đầy mồ tôi và Hàn Trạc Thần, Cảnh vĩnh viễn là kết giới không giải cần là chuyện liên quan đến Cảnh, hiều lầm sẽ không có cách nào giải thích được rõ ràng."Gần đây anh gọi điện mãi mà không tìm được em, có phải em bề bộn nhiều việc không? Chú ý..."Anh ấy còn chưa nói xong, tôi đột nhiên cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn kéo tới, đợi tôi phản ứng lại thì điện thoại trong tay tôi đã bị Hàn Trạc Thần đoạt cầm điện thoại, nghe giọng nói trong điện thoại một rút dây điện thoại, ném ống nghe mỏng manh ra xa xa..."Kỳ thật bọn em không có gì."Ôi! Lại là một câu đối thoại chẳng có ý nghĩa!Anh đi về phía trước kéo chiếc áo khoác bên ngoài xuống, bế tôi đi vào phòng ngủ, anh đã quăng tôi xuống còn chưa kịp tỉnh táo lại từ cơn chóng mặt, anh đã đè lên trên người tôi, còn thô bạo hơn cả vừa mới rồi, xé rách quần áo đã cởi ra được một nửa, kéo quần tôi xuống vất trên mặt cá chân đau nhức bị động tác của anh tác động, tôi nghiến răng nhịn xuống không rên một tiếng...Trong lòng tủi thân nghĩ Cảnh à, kiếp trước có phải em nợ anh không."Anh hãy nghe em nói..."Tôi đang muốn nói chuyện lại với anh một lần về cái vấn đề tin tưởng và nghi ngờ mà chúng tôi đã tranh cãi rất nhiều lần. Anh thô bạo lấn áp đè lên, bàn tay rộng lớn cầm chặt giữ lấy cổ tay tôi..."Thần..." Giọng nói tôi hổn hển, đang muốn giải thích, đôi môi cực nóng của anh đã nuốt hết âm thanh của tôi trong nháy mắt. Hô hấp bị môi lưỡi tản ra mùi đàn ông đậm đặc cướp lấy. Bởi vì thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, cả người tôi đều tê nghĩ yêu thương tích tụ giống như chớp giật nổi lên, đầu óc tôi bỗng nhiên mê muội, tạm thời quên mất nên nói cái gì, hoàn toàn đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của phút này, anh đã chờ lâu lắm rồi, hoàn toàn mất đi kiên nhẫn...Anh lược bỏ toàn bộ khúc dạo đầu, cởϊ qυầи áo của mình rất nhanh, ngồi trước mặt tôi, lật đầu gối tách hai chân tôi ra, vật cứng nóng như lửa lướt nhẹ ngoài cửa vào nơi bí ẩn vài cái, rồi mạnh mẽ đi thẳng vào."A!" Giữa sự đau trướng đè ép, tôi với anh không còn khoảng hít một hơi thật sâu, cơn đau trướng vừa hơi có phần giảm bớt, anh đột nhiên rút ra, lại càng mãnh liệt hơn mà đi này, càng nhanh hơn nhiều so với lần đầu, sâu hơn...Cơ thể nhỏ nhắn và yếu ớt dưới sự kiềm chế và va chạm của anh đong đưa rất nhanh, suối tóc dài như màn đen cùng bộ ngực nõn nà kịch liệt lay động, quả thật gợϊ ȶìиᏂ đến tột cùng. Hứng thú của anh cũng bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ tới cực hạn, tốc độ càng lúc càng nhanh, sức mạnh cũng càng lúc càng thương mãnh liệt khiến du͙© vọиɠ đạt tới định cực hạn, tôi thở hổn hển, thần kinh mẫn cảm dưới sự va chạm của anh tùy lúc đều có thể vỡ vụn...Nơi mẫn cảm nhất rất nhanh bị anh va chạm bể nát, thắt lưng đặt trong tay anh như bị bẻ gãy, ngay cả bầu ngực cũng bị ngón tay anh giày vò đến mất cảm hôi chảy từ trên mặt xuống, dính lên những sợi tóc lay cũng không còn cách nào ngầm chịu đựng thêm được nữa trong sự thô bạo của anh, một chút hờn tủi, pha chút buồn rầu nhìn anh chớp chớp đôi mắt mông lung "Thần, em yêu anh..."Anh dừng động tác, lẳng lặng nhìn tôi...Đèn tường hồng nhạt tỏa ra thứ ánh sáng mờ mờ ảo ảo, chiếc rèm lụa màu trắng bị gió cuốn lên, để lộ ra một phòng đầy xuân chiếc cửa sổ sát sàn, kính trong suốt, hiện lên hình bóng hai người ôm nhau chặt chẽ, gần gũi đến một chút khoảng cách cuối cùng cũng bị lấp đầy...Tôi dùng đôi má mềm mại ma sát ngực anh, ngón tay dao động dọc trên bờ lưng trơn bóng."Thần... Em thừa nhận em là một cô gái xấu xa, mỗi việc em làm đều là để lấy lòng anh, tiếp cận anh, thập chí là gϊếŧ anh. Toàn bộ sự lương thiện của em đều là ngụy trang, cũng là vì lừa dối anh. Nhưng có một việc em không lừa anh, người em yêu là anh, cho dùng anh không tin nữa, em cũng...""Anh tin!"
ngủ cùng sói cảnh nóng